Sương Anh

Quay Về Ủ Mộng Vườn Yêu

Trăng treo lơ lững cành yêu
Nét sầu man mác tình rêu phong rồi
Mênh mang sương lạnh đêm trôi
Lòng nghe là lạ giưã đời phù du

 

Đường nhân gian lắm bụi mù
Bởi cơn lốc bão vi vu cuộn về
Lâu đài mơ những đêm khuya
Nhọc công xây dựng sẽ về nơi đâu ?!

 

Còn đây chứng tích buồn đau
Vô thường thế đấy thương sầu mà chi
Về thôi, thương khóc làm gì
Quay về ủ mộng vườn thi thưở nào

 

Vườn hoang cây cỏ xanh xao
Mỏi mòn chờ đợi đón chào người xưa
Thoáng nghe tiếng gió dong đưa
Cõi riêng ủ mộng chờ muà trăng vui

 

Đến khi chồi lá xanh tươi
Vườn yêu thắm sắc ngậm ngùi trôi êm
Dòng nước uốn khúc dịu mềm
Thấm từng giọt mát đời thêm sắc màu


Về thôi, kẻo mộng chờ lâu...

 

Sương Anh

Được bạn: vdn 10.7.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Quay Về Ủ Mộng Vườn Yêu"